Hồi bé, vẫn nhớ những trưa hè ngồi nhìn bà nắm cơm. Lúc ấy thấy cũng ngộ, không hiểu sao cơm nóng bốc khói thế mà tay bà vẫn cầm lên nắm luôn được.
Cơm nắm bắt đầu từ bơ gạo tẻ vo sạch, thổi thành cơm, rồi khi cơm vừa chín tới, nhúng khăn vải vào nước, cho cơm nóng vào nhồi đều tay cho thật nhuyễn. Cơm càng dẻo, nắm càng chắc. Bà thường nắm thành hình tròn, vừa đẹp mắt, vừa tiện cắt ra ăn.
Thường là hai bà cháu khúc khích cùng nhau ăn cơm nắm chấm muối vừng là đã ngon lắm rồi. Hôm nào ăn cùng miếng giò, miếng chả là cái món cơm nắm lại nâng tầm hơn nữa.
Rõ ràng chỉ là cơm nắm, nhưng có lẽ là vì ở đó chất chứa tình thương của bà, của mẹ nên dù đơn giản nhưng vẫn gây nhung nhớ đến vậy.
Đôi lúc mình vẫn tìm kiếm hương vị đó từ những gánh hàng rong. Nhưng cơm nắm muối vừng của bà vẫn là một thứ gì đó chẳng gì thay thế được.
Thèm cơm nắm. Nhớ bàn tay nhăn nheo thoăn thoắt nắm cơm những ngày hè.
Thương người nắm cơm, nhiều lắm.
Cơm nắm bắt đầu từ bơ gạo tẻ vo sạch, thổi thành cơm, rồi khi cơm vừa chín tới, nhúng khăn vải vào nước, cho cơm nóng vào nhồi đều tay cho thật nhuyễn. Cơm càng dẻo, nắm càng chắc. Bà thường nắm thành hình tròn, vừa đẹp mắt, vừa tiện cắt ra ăn.
Thường là hai bà cháu khúc khích cùng nhau ăn cơm nắm chấm muối vừng là đã ngon lắm rồi. Hôm nào ăn cùng miếng giò, miếng chả là cái món cơm nắm lại nâng tầm hơn nữa.
Rõ ràng chỉ là cơm nắm, nhưng có lẽ là vì ở đó chất chứa tình thương của bà, của mẹ nên dù đơn giản nhưng vẫn gây nhung nhớ đến vậy.
Đôi lúc mình vẫn tìm kiếm hương vị đó từ những gánh hàng rong. Nhưng cơm nắm muối vừng của bà vẫn là một thứ gì đó chẳng gì thay thế được.
Thèm cơm nắm. Nhớ bàn tay nhăn nheo thoăn thoắt nắm cơm những ngày hè.
Thương người nắm cơm, nhiều lắm.
Nhận xét
Đăng nhận xét